13/9/15

[Duyên hải miền Trung] Con đường từ Dinh Cô - Long Hải, Hồ Cốc, Hồ Tràm

Mình đi đoạn đường này lần ba, nhưng có một chuyến chỉ dành để đi khám phá Bà Rịa, Vũng Tàu trên con đường ven biển thôi. Suốt chuyến đi đó, cả hai đứa nói với nhau có vài câu, nào là: "đường đẹp quá" "đường vắng vẻ chạy xe thích ghê" "gió mát rượi luôn".

Lần này, đến Long Hải vào buổi chiều tối, vừa đúng dịp trăng tròn nên được ngắm trăng trên biển. Nói chung là cảnh đẹp lãng mạn. Nhưng mình lại cảm thấy hơi buồn. Mà buồn thiệt mà.

Có thể tham quan, dừng lại ở một số nơi như:

Dinh Cô, biển Dinh Cô. Từ Dinh Cô đến mộ Cô là một đoạn đường đẹp. Mình thích không khí ở khu vực mộ Cô, có con đường dốc, thoáng, vắng. Ở đây chạy ra chút xíu là tới Đèo nước ngọt, con đường đèo ngắn ngủn mà đẹp đẽ như cảnh ở nước ngoài vậy. Thích căn nhà có mái đẹp, cổ cổ ở đây.




Buổi sáng ở Hồ Tràm, bãi tắm tự do có tàu thuyền đánh bắt cá vào bờ bán cho khách du lịch, giá cả thì rẻ hơn ở chỗ Dinh Cô rất nhiều, mà còn tươi ngon nữa.

Trăng trên biển chiều:


---







11/9/15

Nhớ ,.,

" Dường như những kỷ niệm và quá khứ nuôi sống tôi, tạo nên tôi của ngày hôm nay. Nên tôi thương ngày tháng đó biết bao. Đến cuối đời, tôi sẽ chẳng tự hào vì mình đã đi qua bao nhiêu vùng đất, mà tôi chỉ muốn nằm ở mái hiên nhà, trên cái ghế mục ruỗng, dù nhắm mắt lại nhưng tôi vẫn nhớ rõ từng mét vuông mặt đất ở nơi mà tôi đã dành hết tuổi trẻ của mình khám phá nó, đến tận cuối cùng mới thôi. Như đi đến tận cùng của một con người."

- THIÊN BÌNH -





H.A
09/2015

10/9/15

Duyên hải miền Trung

Vì sao trong lòng mình miền Trung thân thuộc? Không phải do ba mẹ mình người miền Trung, tuy người miền Trung nhưng cũng bỏ xứ đi lâu rồi, lâu đến độ số lần ba mẹ quay lại nơi này mà không dẫn theo minh thì đếm không hết mười ngón tay, vậy làm sao mà thấy quen cho được. Nhưng rõ là "quen".





Chuyến đi này của mình, như được tích góp cả ước muốn "đi về nơi xa" bao năm qua. Mình nhớ bạn, nhớ người không hề nói lời tạm biệt mình để quay về xứ này, quay về nơi bạn gọi là nhà. Mình chỉ muốn đi ngang qua, nhìn ngó một chút, nơi bạn sinh ra, lớn lên, con đường bạn đi - về giữa Sài Gòn và nhà.

Vậy nên khi có cơ hội thì đi thôi. Đi chậm chậm. Chơi chậm chậm. Ngắm nhìn thật kỹ. Vì rất có thể mình sẽ không quay lại thêm lần nào nữa. Nếu không gặp lại, chắc chắn sẽ là như vậy rồi.

Một đứa con gái miền núi dành tình yêu đặc biệt cho biển, cho những con đường biển. Hành trình của mình chỉ theo duy nhất một tiêu chí cứ con đường ven biển mà đi và đích đến là Huế. Một số chặng đường đẹp đẽ mà mình muốn ghi nhớ:

- Đoạn đường từ Dinh Cô Long Hải đến Hồ Cốc, Hồ Tràm

- Đoạn đường từ Ninh Chữ, Phan Rang, vịnh Vĩnh Hy, bãi tắm Bình Tiên, có một đoạn sẽ nhìn thấy đảo Bình Hưng

- Đoạn đường Trần Phú, Nha Trang - bãi Hòn Chồng - biển Dốc Lết - Vịnh Vân Phong

- Đoạn đường Đèo Cả - Cảng Vũng Rô - bãi Môn, hải đăng Mũi Điện, Đại Lãnh, Phú Yên - và các bãi tắm trên con đường này đi về thành phố Tuy Hòa - Đầm Ô Loan - Gành Đá Đĩa - Gành Đèn

- Đoạn đường nhìn biển từ trên cao của Thành phố Quy Nhơn khi đi từ bãi tắm Hoàng Hậu, chạy thẳng xuống bãi biển trước bệnh viện phong Tuy Hòa

- Đoạn đường chạy từ trung tâm Quy Nhơn qua cầu Thị Nại, cứ thế chạy con đường này ra quốc lộ có một bãi tắm chắc chỉ dân địa phương rành, vì cũng xa và cũng vắng vẻ.

- Đoạn đường nhìn biển từ đèo Hải Vân đến vịnh Lăng Cô Huế

- Những mặt nước đặc biệt xanh đẹp ở Huế

Mỗi chặng đường trên là trải nghiệm khó quên, vì, càng đi nhiều thì càng thấy nơi nào của Việt Nam cũng đẹp. Mình nghĩ, mình tiếp tục giữ lời hứa năm nào: "sẽ đi khắp Việt Nam, thấy được nhiều thú vị mát mắt nhất, có thể là hết đất nước mình trước khi đem balo đi khắp xứ người, để còn có thể khoác lác quê tao chẳng thua gì nhiều nơi khác đâu, khoác lác có căn cứ hẳn hoi mà."


Trông đợi hành trình tiếp theo ...

09/2015

16/6/15

Bến tàu Rạch Giá, Kiên Giang

Tự nhiên muốn đến Rạch Giá, ở lại lòng vòng quanh đó một ngày. Vì cái tên Rạch Giá gợi chút ấn tượng nhưng dai dẳng. Vậy nên đi thôi.



Bước xuống xe thì được nhìn thấy cảnh tượng đẹp rồi. Bình minh ở đây đẹp. Là tự cảm thấy vậy. Người khác có lẽ không.

Sau một ngày đi lòng vòng các con đường xuống Kiên Lương, mình trở lại Rạch Giá, ngắm cảnh hoàng hôn trên bến tàu và tìm ngọn hải đăng gần gần đó. Thì ra nó nằm đối diên luôn. Nhìn là thấy liền, to đùng và đẹp đẽ.



Buổi chiều ở đây người ta rửa tàu thuyền để bắt đầu hoạt động vào sáng ngày mai, người ta sửa chữa gia cố chúng. Cũng có nhiều người dân đi tập thể dục vòng quanh các con đường. Nhiều người tụ tập nói chuyện bàn tán với nhau. Nhiều người chỉ lẳng lặng ngắm nhìn mặt trời lặn. Và cũng nhiều người ngẩn ngơ vì màu nắng chiều vàng vọt úa tàn.

(mấy em nhỏ này cứ chị chụp em đi, chụp em nè, rồi tự cười tươi làm duyên)

(một góc khác, các em đang tự chơi đùa cùng nhau)

Một buổi chiều là không đủ để nói về nơi này. Sáng sáng, người ta dậy sớm. Bến tàu hoạt động tấp nập đông vui. Đoàn người đón tàu đi đảo đông làm cho khung cảnh trở nên náo nhiệt. Ai thể dục cứ thể dục. Ai dọn hàng quán cứ dọn. Ai ăn sáng cứ ăn, cafe cứ uống, thong thả, đủng đỉnh. Trời nắng không nhanh. Trên mặt biển mờ mờ nhạt nhạt như được phủ sương mù. Cũng hơi mát lạnh.

(bình minh trên bến tàu Rạch Giá)

Có những ngày mình chẳng muốn làm gì, chỉ ước ao, vào những thời khắc bình minh, hoàng hôn mình có thể thảnh thơi đọc sách, uống trà, nhìn ngó xung quanh và ca thán cùng ai đó "em có thể cứ mơ mộng cả đời bên anh không" :D . Chắc là một ngày nào đó, cũng sẽ có người nói với em "em đừng có ỷ em được chiều quá nên ảo tưởng sức mạnh".

(màu hoàng hôn)


./.

13/6/15

12/6/15

Núi đá dựng, Hà Tiên

Hang Cội Hàng Da của núi Đá Dựng đặc biệt hơn những hang khác vì nó gắn với một truyền thuyết được truyền kể trong dân gian, đây được xem là nơi mà Thạch Sanh từng sống. Từ đây, một buổi sáng, Thạch Sanh dương cung bắn đại bàng yêu tinh đang cắp nàng công chúa bay ngang qua. Ở trước cửa động có nhiều phiến đá ghép mí, chồng khít lại với nhau tạo thành một mái vòm tự nhiên.



8/6/15

Gành Đá Đĩa - Phú Yên

Địa danh nổi tiếng bậc nhất Phú Yên, ai cũng biết và chỉ biết Phú Yên có mỗi Gành Đá Đĩa thôi. Mình xem bức ảnh đoạt giải nhất trên vnexpress, tự nhủ lòng sẽ đi xem cái nơi này. Cơ mà hình dung mãi không ra được góc giống trong ảnh, buồn ghê.


7/6/15

Bãi Chính - Vịnh Vũng Rô, Phú Yên

Vũng Rô có cả thảy 12 bãi nhỏ: bãi Lách, bãi Mù U, bãi Ngài, bãi Chùa, bãi Chân Trâu, bãi Hồ, bãi Hàng, bãi Nhỏ, bãi Chính, bãi Bàng, bãi Lau, bãi Nhãn. Không được đi hết cả 12 nhưng đi vài bãi thì mình chỉ muốn nói Bãi Chính quá đẹp, đẹp như một nàng công chúa ngủ trong rừng. Tự nhiên muốn miêu tả vậy thôi, không biết có giống gì nhau hông ngoài cái đẹp trời cho.


6/6/15

Lang thang Long Hải - Bà Rịa

Biển Vũng Tàu không đẹp, không lý gì biển Long Hải sẽ đẹp. Suy nghĩ thiếu logic này ăn bám chắc nịch vào suy nghĩ khiến mình luôn có lý do không-bao-giờ đi biển ở gần: Cần Giờ, Vũng Tàu, Hồ Cốc, Hồ Tràm. Vì lý do bất khả kháng, mình phải đi biển Long Hải.

2/6/15

22/5/15

Bên nhau trọn đời

Có bao nhiêu chuyện tình trong cuộc đời nhưng hạnh phúc nhất vẫn là được nắm tay nhau đến răng long đầu bạc...
---

Mình đọc truyện

Mình đọc lại truyện một lần nữa

Mình xem phim

xem lại thêm một lần nữa

Vì thích, vì rất thích, vì nó giống kiểu tình yêu mình luôn mong mỏi tìm thấy trong đời. Yêu từ cái nhìn đầu tiên ấy. Thích Mặc Sênh lúc còn vô tư, hồn nhiên khi chỉ cần biết đó là Hà Dĩ Thâm, thích cả lúc rụt rè, nhút nhát khi trở về. Và cả cái kiểu ngốc nghếch nhưng vô cùng đáng yêu và dễ chấp nhận. Vì người ta chỉ cần sống tốt, sống với mục đích tốt đẹp là được mà.




15/4/15

Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi

Tình yêu không có tơ hồng xe duyên của nguyệt lão, chỉ dựa vào nỗ lực thì thật nhọc nhằn, phải bỏ lỡ rất nhiều thứ. Có lẽ ở một không gian song song khác, chúng ta đang ở bên nhau. 
          - Cửu Bả Đao -





Tác giả nói câu chuyện này là thật, đời vẫn trôi, không phải hư cấu ... Mình đã mong đến đau lòng là đó chỉ là tưởng tượng của đầu óc văn chương thôi. Tại sao thế? Cuộc đời vẫn buồn theo một kiểu nào đó.

Cứ qua một thời đoạn nào đó, nhìn chặng đường đã qua, bạn biết, mọi thứ đã không còn phù hợp nữa rồi. Nhưng làm sao xóa bỏ đoạn kí ức đẹp đẽ đã từng gắn bó đó. Mang theo thì đau lòng. Có những lúc bản thân mình cũng nhút nhát đến không ngờ, vì không muốn nghe một câu trả lời làm đau mình. Nhưng, đó cũng là lúc mình cũng bỏ lỡ nhiều thứ ... có lẽ là ... được mong đợi rất nhiều, cũng vì sợ không biết làm sao.




11/4/15

4/4/15

23/3/15

Về kịp mùa thu - Ms Q

Cô yêu. Tình yêu ngọt nồng, chân thực và giản đơn như bản thân cô vậy. Nhưng anh không giống cô; cũng không giống cái tình yêu mà cô dành cho anh. Anh sống ở một thành phố gần miền ôn đới. Nghĩa là thành phố (anh thuộc về và thuộc về anh) có đủ 4 mùa; và, phải, có cả mùa thu.




22/3/15

21/3/15

Sài Gòn nắng và nhớ lắm

Tôi yêu Sài Gòn nắng, Sài Gòn mưa, và những quán vỉa hè, cà phê không phức tạp, chỉ đổ từ trong chai ra cốc, tống đường vào, bỏ vô một vốc đá, ngồi ngắm thiên hạ chạy xe vù vù qua. Nhưng mà tôi yêu cả em. Với cái balo to đại, mặc váy xòe, đi nhún nhảy, nói cười lích chích, kỳ cục lắm và dễ thương lắm!!! Nên khi nhớ em, tôi vào một quán có wi-fi, đọc báo, thấy nói dân số Sài Gòn tới 2020 sẽ lên tới con số 10 triệu, bèn vẩn vơ nghĩ mua miếng đất, xây một khu đỗ xe hơi, khi sau chỉ thu tiền, rồi sáng sáng thong dong đút tay túi quần shorts, đi bộ, xem thiên hạ mướt mồ hôi tìm chỗ đậu xe… phì cười, vẩn vơ quá, tôi đâu cần thong dong như thế… tôi cần em hơn. Ừ, mà tại sao tôi lại vẫn cứ chưa thôi yêu em nhỉ?




12/3/15

Tatto

Em đã luôn ao ước có được một hình xăm trong đời, một dòng chữ nào đó, khái quát đúng nhất bản chất con người mình. Thứ hình xăm em vĩnh viễn mang theo, sẽ không hối hận, không hoang mang vì một ngày nào đó nội dung bị cho là sai lầm. Thứ hình xăm không phải vì người mà có, không mang tên Người, không chuyển tải tình yêu của em về Người. Chỉ là một món đồ của em, do em sở hữu, hoàn toàn không gì là của Người đâu.



Chợ Tết Sài Gòn 2015


8/2/15

31/1/15

Hoa Sa Đéc mùa tết

Cứ nhắc hoa là phải kể đến Đà Lạt, sao không kể được chứ, Đà Lạt của mình hoa đẹp mà, rất nhiều là đằng khác. Khi ở đây mình thích ngắm các vườn hoa ở vườn, lúc nó bao la bát ngát một màu xinh tươi ấy. Ở Sa Đéc mình cũng ra vườn, cũng đi nhiều con hẻm ở làng hoa Tân Quy Đông. Hoa đẹp, chẳng kém gì định kiến hoa Đà Lạt đẹp.

Vườn quốc gia Tràm chim Tam Nông - Đồng Tháp

Những ngày giáp tết của rất nhiều năm về trước khi đi chợ, mình luôn được nghe hoa chở từ Sa Đéc về và lấy làm thắc mắc. Sa Đéc là ở đâu? Sao hoa không phải chỉ từ Đà Lạt, chỉ mỗi Đà Lạt của mình có hoa thôi hả? Nên khi bước chân đi được vài nơi, mình muốn xuống Đồng Tháp xem tận mắt hoa Sa Đéc là thế nào, vườn hoa Tân Quy Đông có đẹp không, to không, có đúng như danh bất hư truyền không?



Đồng Tháp không chỉ có mỗi hoa, còn nhiều địa điểm khác nữa, nhưng mình thích đến Vườn quốc gia Tràm chim - Tam Nông. 

Bình minh ở đây đẹp lắm. Mặt trời đỏ au. Ngày đầu tiên đi ngang qua một con đường nhỏ khi mặt trời lên vừa to vừa đỏ, trời thì vẫn chưa sáng hẳn, hai bên lại là nhà, dây điện chằng chịt thì thấy thích định bụng là ngày mai, theo lịch trình là đi bộ, có thể thong dong, đủng đỉnh tha hồ chụp. Nhưng không phải cái gì mình gặp được một lần thì sẽ có cơ hội gặp lại lần hai, lần ba. (kinh nghiệm đau thương:((( ) 

Đường đi từ Sa Đéc đến Tràm chim khá dài, sau khi qua phà thì đường vẫn cứ còn xa lắm. Tụi mình đi lố và được người dân địa phương chỉ vào con đường bộ, đi ở vìa rừng, đường xi măng sạch đẹp. Trước khi đi con đường này bạn nhớ xin phép chú bảo vệ cổng nhé, vì ở đây không được tham quan đâu. Nhưng thỉnh thoảng, khi các bạn sinh viên về làm nghiên cứu, báo cáo gì đó thì sẽ được hỗ trợ. Thật không may cho tụi mình, đi qua được hai trạm thì những trạm tiếp theo bị khóa, các chú đi họp nên không thể làm một vòng xe máy quanh rừng. Mình thấy người dân vẫn vào đây câu cá nên chắc xin không khó lắm đâu. 

(nếu đi đường bộ sẽ đi qua cây cầu này)

Có lẽ do đi trái mùa, mùa mà chẳng có gì đặc sắc ở nơi này nên mình không cảm nhận được nhiều lắm vẻ đẹp của nó. Muốn chụp ảnh chim cò thì cũng không được, vì ít (không phải mùa sinh sản), vì cứ nghe tiếng tàu chạy là chim cũng bay mất tiêu, mà còn phải kể đến thiết bị của tụi mình không zoom được nữa. Nhưng nếu đi loại tàu máy kéo nhỏ nhỏ thì chắc sẽ rất lâu và kỳ thực lâu như vậy mà chẳng có gì đẹp nhiều để ngó, chẳng có gì để chơi các bạn sẽ nhanh chóng ngủ gục mất thôi, gió mát hiu hiu mà.


---

(đi qua những đoạn cây đổ vào nhau này rất thích á)

Ở nơi tàu dừng có đài quan sát, có nhà ăn như kiểu nhà sàn, các chòi nhỏ nhỏ. Theo mình đồ ăn không ngon hoặc là do không hợp khẩu vị. Đi quanh quẩn một tí thì về, cũng không có gì nhiều để quan sát ở các trạm này.

(mấy căn chòi cho khách du lịch ăn uống, nghỉ ngơi)

---
(quan cảnh từ đài quan sát)

Quãng đường đi xa nhưng không được nhìn đã mắt, mình đính chính lại là không đi Tràm chim cũng không sao đâu.



./.

4/1/15

Quang cảnh cuộc sống nơi Đất mũi cực Nam

Để đi cực Nam có thể đi bến tàu ở Năm Căn, hoặc bến tàu tại Thành phố Cà Mau. Ở đâu cũng được, tùy vào việc bạn chọn đón bình minh ở bến nào thôi. Dù sao khi nghe địa danh Năm Căn mình rất có cảm tình, thế là mình chọn Năm Căn, một đứa sống rất tùy hứng mà.